Chùm thơ của tác giả Nguyễn Thánh Ngã
Em có về mùa nắng tắt trên lưng
B’lao sương
hai vạt nắng nửa thềm
giọt thảng thốt lăn trên hoa trà trắng muốt
Tiếng chuông gầy
gọi lá dốt đi hoang
em có về
mùa nắng tắt trên lưng
những đọt trà móc câu xanh biếc
Em hái sương
hay hái lòng nhau vậy?
mà đầy gùi mây thơm trên vai...
Xe qua đèo lòng sóng lượn nhấp nhô
ôi đồi trà xanh sương quấn mơ hồ
tình le lói nhớ
người thưa thớt quên
chỉ thấy đầu bạc
Gói con sóng giang hồ sau gót
lặng tìm em trong màu áo B’lao
hồ Nam Phương hay sừng sững Đại Bình
qua Cầu Trắng cung đường thông Phương Bối?
Em ở đâu
những nương trà bốc khói
ta tìm em lóng cóng sắt se môi
Em có về Bảo Lộc
anh làm thơ
em có về
mùa nắng tắt trên lưng...
Úp mặt xuống Hoàng thành
Đây là mùa thu thứ một nghìn có lẻ
ngày đẹp đến se se từng hột đất
Hà Nội ôm Hoàng thành ở độ sâu vài mét
những triều đại mùa xuân vùi lấp với con thuyền
Này là chân cột
này là hoa sen
này là giếng nước
cung vua nào lặng lẽ ngắm dòng sông
Những đức vua đấy sao?
những hoàng hậu và cung nữ?
triều thần quỳ lạy trước bệ rồng đấy sao?
Ôi chốn kinh kì vàng son áo mão
Nơi lắng hồn sông núi ngàn năm…
ta úp mặt xuống đất nghe bề dày thiên kỉ
tiếng trống đồng từ lòng đất vọng lên
tiếng quân reo, tiếng gươm khua mỗi độ
tiếng thơ trầm, tiếng gà gáy sang canh
Hãy lắng tâm,
úp mặt xuống Hoàng thành
nghe đất nước trở mình những cơn giông lịch sử
con thuyền ngàn năm còn lưỡng lự
vừa chèo qua đầu thế kỉ chúng ta
để nhắc nhớ đất nước hình con tàu
luôn vươn mình lên phía trước
Úp mặt xuống Hoàng thành
ta mơ thấy Thăng Long
chỉ thoáng chốc ngàn năm có một
tiếng gàu va bên giếng nước trong veo…
Nguồn: vannghequandoi.com.vn