-
Thôi mùa cỏ cháy (Giải Nhất)
Mợ về khi đồng cỏ vào độ khô cháy nhất. Như có một lưỡi lửa khổng lồ vừa liếm qua, cả cánh đồng ngả rạp thành từng lởm, từng lởm màu, chỗ vàng ệch, chỗ đỏ quéo những ngọn cỏ cọc còi xơ xác. (Truyện ngắn của Nguyễn Thị Kim Hòa)
-
Góc khuất cuối làng (Giải Ba)
Tư lom khom chạy lên từ ruộng lúa. Một tay túm vạt áo, một tay xách quần. Nó đứng trước mặt ông nội, cười nhăn nhở. Ông hất hàm. “Vào đấm lưng cho bà”. (Truyện ngắn của Tống Ngọc Hân)
-
Con trai Người Xá Phó (Giải Ba)
Tiếng rên hừ hừ, tiếng răng va vào nhau cầm cập của mấy đứa trẻ như giục giã. Chỉn nhồi củi đầy bếp, phồng mồm thổi lửa. Lửa bùng lên, bọn trẻ con nhao nhao chìa tay ra vờn lửa. (Truyện ngắn của Tống Ngọc Hân)
-
Út Đẹt (Giải Ba)
Út Đẹt có một thói quen không giống ai, đó là câu cửa miệng “Kỳ vậy ta?!”. Những chuyện chưa hiểu thì hỏi đã đành, đằng này biết rồi nó vẫn nói, kiểu như nói khơi khơi. (Truyện ngắn của Hồ Kiên Giang)
-
Những ngày xa xưa
Con phố lớn có từ thời Pháp chiếm đóng tọa lạc toàn các công sở quan trọng. Nay, vẻ uy nghiêm của nó còn sót lại là chiều rộng từ chân các ngôi nhà ra tới mép đường tính ra có tới hàng chục mét và ở rìa con đường trải nhựa là hàng mỡ đại thụ xanh đặc lá suốt ngày tỏa bóng u trầm. (Truyện ngắn của MA VĂN KHÁNG)
-
Ngày đầu làm lính
Mùa hè năm 1965, chúng tôi tốt nghiệp khoa Toán trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Chưa bao giờ cuộc đời lại vui và đẹp như những ngày đó. Vẫn căn phòng và cái giường sinh viên chúng tôi đã ở, đã nằm mấy năm trời, nhưng từ giờ không còn sinh viên nữa, mà sắp thành cán bộ nhà nước ở cương vị mà bao người thèm muốn.